Em ơi dậy mà xem

Rỗi hơi làm thơ con cóc. Bài thơ lấy cảm hứng từ hai câu thơ của Nồng Nàn Phố nên bạn Cư-Dân-Mạng-Việt-Nam khỏi tố là đạo thơ đạo văn nhé.

Em ơi dậy mà xem
Đời mới sinh ra người
Hơi thở đầu đã khóc
Sống buồn vậy sao em?

Em ơi dậy mà xem
Người chọn màu áo đẹp
Cởi ra rồi mặc lại
Từng ngày như ngày qua

Em ơi dậy mà xem
Người ta quen nhau kìa
Mắt nhìn môi lúng liếng
Miệng cười lòng rung rinh

Ngày đầu yêu chiếc lá
Rớt vàng trên cỏ xanh
Cả trời ngừng nắng lại
Rơi vào người ta tin
 


Em ơi dậy mà xem
Người ta yêu nhau kìa
Người ta thề, hẹn, hứa
Những lần tình đê mê

Những trưa lạnh tái tê
Vì những môi không cười
Cho những người không đợi
Quên những tình đê mê

Em ơi dậy mà xem
Người ta xa nhau kìa
Như một lời nguyền đẹp
Đến là để ra đi

Em có thấy chia li
Là cho về kỷ niệm
Sao người ta chết lịm
Trong miệng mồm chua cay?

Em ơi dậy mà xem
...
Mà thôi,
Em cứ ngủ say đi
Anh dậy trả tiền phòng
Em cứ ngủ thêm đi
Anh phải về bên anh.

Cơn mưa mây qua rồi
Trời đã vàng nắng rọi
Nhưng ngoài kia vẫn tối
Em cứ ngủ cho say.

Em còn ngây ngô lắm
Vị mặn mòi chưa nghe
Tiếng cay đời chưa nếm
Giọng cười còn trong veo.

Còn anh,
Anh quên mình từng trẻ
Quên những lần mộng mơ
Quên lần cười mới nhất
Anh phải về bên anh.

Cho những ngày tối lạnh
Cho những đêm lờ mờ
Anh cuộn lòng nơi ấy
Chờ người không phải em.


Sài Gòn, chiều chờ mưa.