Thơ gửi người tôi yêu: Thu xa

Đường chiều ai dọn mà hoang,
Thu kia ai nhuộm mà vàng như rơm?

Ai để quên chút tình trong cơn gió?
Để tóc người chiều đến lại tung bay
Rồi chiếc lá buông mình câu hát cuối
Vô tình làm tan giọt nắng đầu thu

Ai hờn dỗi để thu buồn như khóc?
Cho mắt người nhòe ướt giọt mưa ngâu
Rồi quay lưng giẫm lên ngàn thu chết
Anh một mình chờ thu giữa mùa đông.

Thu đi rồi có về nữa hay không?
Hay nơi đây sẽ không vàng màu lá
Hay nơi đây sẽ vùi trong băng giá
Để ngậm ngùi chết lịm một hồn yêu.